Thơ Hoàng Quang Thuận

Thứ Tư, 15 tháng 8, 20121nhận xét

Mấy hôm trước bọn VTV đưa tin về tập thơ của Hoàng Quang Thuận. Thấy nổ rằng Giáo sư Thuận được một đêm lạnh người viết ra trăm mấy bài thơ ở đâu như đất Phật, Bái Đính thì phải???

Mềnh mệt, bảo với vợ: Em gúc xem Hoàng Quang Thuận là thằng nào, sao mần thơ dị vậy?

Vợ gúc một hồi rồi bẩm lại: Hoàng Quang Thuận, nhà thơ thiền, thấy thiên hạ ca ngợi dữ lắm, định làm cả dự án thơ Nobel nữa.

Mềnh bảo, đêm mà làm trăm mấy bài thơ nhẽ thành mẹ đồng cốt như kiểu bà Thưởng ngần nhà anh. Mấy chục năm trước bà nài bỗng dưng xuất khẩu thành thơ chiên cúng bái, giáo hóa quan nhang đệ tử. 

Hôm nay, đọc mấy bài của Thuận, vắn tắt mỗi câu: như khẹc!

Nào thì mời chi bộ thẩm thơ Thuận trong "Hoa Lư thi tập", thẩm xem có đúng đây là thơ thầy cúng Bắc Kỳ không? Kẻo lại bảo anh nói điêu, oan cho Thuận!!

Ngàn năm đất nuớc bao binh lửa
Sử sách bi hùng máu thắm trang

(Hoàng Long Giang)

Tuẫn tiết theo vua bảy danh thần
Lòng trung vì nghĩa tiếc gì thân
Khói hương nghi ngút đền phủ khống
Ngàn năm con cháu mãi tri ân

(Đền Phủ Khống)
...............
Sào Khê dòng chảy hướng Nam sông
Vua Đinh tập luyện thuỷ quân thần
Dẹp tan loạn giặc mười hai sứ
Để lại ngàn sau ngọn cờ hồng

(Sào Khê)

Binh hùng tướng mạnh kéo từng đoàn
Lê Hoàn ra trận lên ngôi báu

(Vua Lê ra trận)
.............................
Bóng ai câu cá bên sườn núi
Có phải người xưa hoá ngư ông
Tiều phu mải miết đi tìm củi
Mây vàng che mát cả dòng sông

...........................
Tiên Long núi tháp dựa áng Sơn
Ngàn năm mưa gió tháp đâu còn
Cực thịnh một thời nơi núi biếc
Đền vàng tháp ngọc thủơ vàng son

(Chùa Kim Cương)
.......................
Quạnh quẽ am xưa ánh dương tà
Phong quang thay đổi tiếng quạ xa
Ngọc am chùa báu mờ sương lạnh
Cây ổi trước chùa đã đơm hoa.

(Chùa Bà Ngô)


Xem thêm Hoàng Quang Thuận Thi Vân Yên Tử củ tỷ như bài nài:

“Hồ Yên Trung” 
Yên Trung vắt vẻo ngang lưng núi
Bốn bề mây biếc sóng lô xô
Đôi bồng đảo bập bềnh trên sóng
Cả rừng thông xao động mặt hồ”.

Tạo hóa bày tuyệt tác thiên nhiên
Kết tụ bởi mây trời non nước
Nàng vô tư không chút ưu phiền
Ngắm sao trời đầu gối Hoa Yên.


Đéo thể hiểu nổi luật lá kiểu giề nữa, ý chả đối, âm chả đối; thuận không ra thuận, thơ chả ra thơ, văn chả ra văn. Cũng đéo thèm bằng trắc cho zích zắc, khó khăn... Thế nó là cái chi chi hở Thuận?

Đến phía dưới mới thật kỳ khôi: đã "tạo hóa" lại còn "thiên nhiên", Đã "Tạo hóa bày tuyệt tác thiên nhiên" lại còn "Kết tụ bởi mây trời non nước". Có vẻ như chữ Thuận quá nhiều, dùng đéo hết nên cứ nhét phứa thì phải? Hoặc giả Thuận ép chữ theo văn của Trần Trương chăng?

Rùi chả hiểu từ đâu "Nàng" (cái gì? Ai là? Vì sao lại thế?) bổng nhảy xổ một cách rất đỗi tình cờ hồn nhiên vầu thứ được gọi là thơ?? Trần Trương thì khác hẳn, trong đoạn miêu tả về Hồ Yên Trung, tển chỉ rõ luôn cái hồ đó như nàng công chúa còn ngủ say hay đã thức?

Thấy Thuận bảo thơ đới tuyền do tiền nhân nhập vầu mà thành??? Kinh hãi thực - thơ tiền nhân???

Ngẫm xem xứ mềnh thật buồn, đánh rớt lòng tin nơi đâu, để mê mụ theo thứ hoang đường hư ảo. Văn thơ còn thế nói gì đời? Như thơ đồng cốt Hoàng Quang Thuận là một ví dụ vậy.

Xem thêm: http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/tuanvietnam/84436/tho--nhap-dong--lieu-co----sao-chep-.html
Share this article :

+ nhận xét + 1 nhận xét

Nặc danh
lúc 23:01 4 tháng 12, 2012

Đúng là thơ ...lồn

Đăng nhận xét

 
Support : Creating Website | hantimes
Copyright © 2011. HAN TIMES - Bản quyền của hantimes
Han Times| Đơn giản Sông luôn chảy
Proudly powered by Đăng nhập
rem cua cơ sở may rèm vải, rèm cửa sổ đẹp Hiền Thảo