Từ Hiệu Minh blog: "Thời gian – liều thuốc cho Tình yêu"

Thứ Năm, 18 tháng 10, 20120 nhận xét

Mềnh đéo ghét "đồng chí X" - Cảm giác ghét đéo ke - nghĩa là nó được suy tính dựa trên những tác động tiêu cực và cả tích cực đối với dư luận xã hội. Sau khi Trọng Bí Thư đọc bài bề mạc Hội nghị Trung ương 6, cảm giác của mềnh có lẽ cũng giống với nhiều người đó là buồn và thất vọng. 

Mềnh đéo thích cái lý luận mèo mà các vị trên Bê đưa ra - Mẹ kiếp những con số tăng trưởng những thành tích ấn tượng, cái đó là công lao của Đảng - Của Chính phủ. Còn nhân dân?

Nhân dân đéo ke và chắc cũng đéo dám nhận!

Khi mà ngoài kia nhiều thành phố cấp tỉnh đã thất thu một khoản ngân sách lớn vì suy thoái kinh tế vì tiền bán đất đéo còn. Nhiều doanh nghiệp kêu gào: hoặc chúng tôi chết cả hoặc các vị (chính quyền) đi chống bão cùng chúng tôi. Phá sản rất nhiều, kèm theo đó là hàng trăm công nhân đang về quê cũ gây nên sức ép kinh khủng vào khu vực nông thôn.

Ngoài kia nông dân vẫn tiếp tục mất đất, nhiều người tha phương cầu thực.

Và mọi người đang nghèo đi rất rõ ràng... 

Quyền công dân, quyền phản biện chất vấn, và cả quyền không ưng chính thể chưa bao giờ được coi trọng, nói đúng hơn là bị rẻ dúm.

Và những kẻ ăn tàn phá hại quốc gia, những kẻ làm nghèo nền kinh tế, tha hóa biến chất như chính các vị đã nói vẫn vênh vang tự đắc, vẫn tiếp tục sự nghiệp thống trị của mình. Chẳng thấy ai phải chịu trách nhiệm cả!!!

Thì nhân dân càng đéo ke.

"Tập đoàn sâu" vâng đúng là như thế mà trách nhiệm của các vị thì quá nhỏ nhoi bên cạnh những Vĩ đại, vinh quang. Lý luận, những con số ấn tượng mà các vị đưa ra, chỉ là trò mèo cố chạy khỏi thực tế. 

Niềm tin oái oăm thay cứ rơi rụng dần.

Cuộc chiến có tiếp tục không đó là chuyện của các vị. Các vị có đặt sự tồn vong của chình mình lên trên hay không đó cũng là quyền lựa chọn của quý vị.

Thời gian liều thuốc cho tình yêu và vâng thời gian có thể khiến cho người ta quên mất sạch tình yêu của mình. Trọng bí Thư đã nghẹn ngào xin lỗi trước dân, người dân sẽ ghi nhận điều này. Nhưng thực tế vẫn là thực tế, đéo ai trông vào những chém gió vĩ mô, những hứa hẹn hão. 

Thẳng băng ra mà nói, nhiều người không muốn họ phải chiến đấu với chính nhà cai trị. Vấn đề là thời gian trước mắt, là ở chính quý vị trị bệnh mềnh thế nào? Đừng sống nhờ vào cuộc đời của người khác!!

Những chiếc ghế vẫn nguyên chỗ cũ. Ảnh minh họa.
Đã lâu lắm rồi, 90 triệu người Việt mới hướng về Ba Đình, nơi có Hội nghị TƯ 6 nhằm chỉnh đốn Đảng và vạch đường lối cho những năm sắp tới.

Nếu đợi một vụ kỷ luật động trời thì đã nhầm và thất vọng. Sau Hội nghị TƯ 6, không ai bị mất chức hay thuyên chuyển công tác. Sau những đêm thu giá lạnh, những chiếc ghế vẫn nguyên chỗ cũ.

Hôm nay Hà Nội lại đông nghịt, phố phường như mắc cửi. Dường như mọi việc lại như xưa, như chưa hề có…TƯ 6.

Người hiểu đến chân tơ kẽ tóc hệ thống chính trị ở xứ này đều rất thận trọng, dù có những tin đồn, ông này xuống, ông kia lên, bà nọ đi ngang.

Nếu chỉ cần Đảng nhận lỗi trước nhân dân một cách công khai thì đây là điều trên cả sự mong đợi. Một tiền lệ chưa từng có.

Nhiều người không nghĩ TBT Nguyễn Phú Trọng giả vờ nghẹn ngào nhận khuyết điểm. Mà họ tin ông nói từ đáy lòng với mong mỏi sự thay đổi, vì liên quan đến sự tồn vong của Đảng CS.

Là lãnh đạo tối cao của Đảng mà phải thừa nhận trước tivi “Bộ Chính trị đã thống nhất 100% đề nghị Ban Chấp hành Trung ương cho được nhận một hình thức kỷ luật và xem xét kỷ luật đối với một đồng chí Uỷ viên Bộ Chính trị”, thì đó là thách thức lớn nhất mọi TBT đã từng kinh qua cương vị này.

13 UVBCT + 1 UVBCT = 14 UVBCT xin nhận kỷ luật. Cả Ban Chấp hành TƯ 176 vị nhận khuyết điểm và xin lỗi. Có lẽ đừng mong gì hơn trong bối cảnh đất nước hiện nay.

Cuối cùng thì Đảng cũng sai và biết mình sai. Blogger nào mà nói Đảng sai sẽ bị kết tội “chống phá cách mạng”.

Bế mạc Hội nghị TƯ 6, TBT có nói “Kinh nghiệm lịch sử Đảng ta cho thấy, một khi Đảng tự nhận ra sai lầm, khuyết điểm và tự nghiêm khắc, quyết tâm khắc phục, sửa chữa thì sức mạnh của Đảng càng được nâng lên; nhân dân càng tin yêu và ủng hộ Đảng.”

Ở thế kỷ trước dân yêu Đảng như thế nào, chắc TBT và cả nước còn nhớ. Hàng triệu người từng hát “Đảng đã cho ta một mùa xuân” với tất cả trái tim.

Nhưng thời gian là liều thuốc thử thách tình yêu ấy. Trải qua hơn 8 thập kỷ, dân có còn yêu và ủng hộ Đảng hay không lại không phụ thuộc vào những “người chủ” nữa. Hiện nay, câu trả lời thuộc về TBT, BCT, 176 UVTW và hơn 3 triệu đảng viên, những người từng tự coi là “đầy tớ” của nhân dân.

Tình yêu phải có từ hai phía, sự thủy chung, hiểu biết lẫn nhau và cùng một mục đích sống. Người ta không thể yêu mãi một chiều và sống mãi vì người khác.

... Chỉ có điều, Tri Thức không biết đó thôi, Steve Jobs từng nói “Your time is limited, so don’t waste it living someone else’s life – Thời gian của bạn là có hạn.  Thế thì đừng phí phạm khi sống bằng cuộc đời của người khác”.
Xem thêm ở Hiệu Minh blog: Thời gian - Liều thuốc cho Tình Yêu
Share this article :

Đăng nhận xét

 
Support : Creating Website | hantimes
Copyright © 2011. HAN TIMES - Bản quyền của hantimes
Han Times| Đơn giản Sông luôn chảy
Proudly powered by Đăng nhập
rem cua cơ sở may rèm vải, rèm cửa sổ đẹp Hiền Thảo