MIỀN BAO DUNG

Thứ Năm, 2 tháng 8, 20120 nhận xét

Bạn già, đại tá, đại tung gì gì đó, lính chiến thành cổ Quảng Trị niên 1972. Mỗi năm hắn  lại cùng bạn bè, toàn cựu chiến binh về thăm lại chiến trường xưa. Niên này, tròn 40 năm trận chiến thành cổ đèn hoa tưng bừng, triền hình trực tiếp và hắn về thả hoa trên sông Thạch Hãn, đốt cho người đã khuất mấy nén nhang.
Gọi điện cho mềnh, hắn réo: Sông ơi về Quảng Trị đê. Mềnh bảo: Bận vật xiền, not có thời gian hương nhang phúng viếng. Thật mềnh nghĩ, ích lợi giề đâu, chiến tranh tàn đi bốn năm vẫn còn hoan ca được mất, ta địch.


















Hắn bảo: Thôi về đê Ku!
Ờ thì về!
 Trận đánh trước Thành cổ Quảng Trị, 1972
Thả hoa, thắp hương mềnh không tham dự, bận lắm ấy. Thật, thề! Duy dành lại buổi tối ngồi bú cà phê với hắn ở quán đếu nào tại Đông Hà. Triện trò miên man, hết kinh tế khó khăn, bất động sản đắm chìm lại đến chiến trận Quảng Trị năm nào.
Hồi đấy mềnh bận lãnh chỉ đạo các cấp, có tham dự đéo đâu, ngồi tán phét như thật he he!! Bảo nhẽ xứ này cần một chiến thắng vĩ đại hơn rất nhiều những binh lửa giao tranh, những khúc hoan ca chiến thắng thiết xa với đại pháo. 
Mấy hôm trước mềnh có đọc bài thơ, đại khái ý tứ thế nài nài: Mẹ sinh ra con, 18 tuổi vác súng lên đường. Nó cũng vậy. Con nó bắn nhau, hai thằng cùng chết. Mẹ đi tìm mồ cho con, nó báo. Mẹ ơi trước khi chuyển con về với gia đình, xin mẹ hãy thắp cho nó một nén nhang, đắp lên mồ nó một nắm đất bởi có gì đâu con và nó hai thằng cùng là lính.
Bạn già bảo: Bọn tao, K trưởng bảo vác súng lên chốt bọn tao lên, ngó thấy nó bắn cái đùm. Bên nó cũng vậy thôi, cùng là lính cả mà!
Tập tin:QT1.jpg
Hồi đó chiến trận đang hăng vậy mà giữa khói lửa đạn bom, thằng phía bên kia nhận được đồng hương Thái Bình. Khi ngừng bắn (Hiệp định Pari được ký ), lính Sài Gòn rủ đồng hương sang chơi. Vào đến chốt nó bảo: Đây, bên mày có hai thằng, mình ra kiểm, thôi đúng rồi, tằng Đ răng khểnh đây này! Thế là mỗi người một xẻng chôn cất, đắp điếm cho tử sĩ. Xong việc, lính mình bảo với phía bên kia: Bên tao cũng có xác ba thằng bên mày đó. Cả đám kéo sang khuân về cũng không có phân biệt gì địch ta.
Giữa chiến trường, vừa bắn giết nhau xong còn không chút thù hằn. Nữa là 40 năm qua đi.
Nụ cười chiến thắng dưới chân Thành cổ Quảng Trị, 1972
Năm nay hắn về lại Quảng Trị, gặp bạn hữu, gặp cả người phía bên kia. Sau những rụt rè, mặc cảm ban đầu, người lính phía bên kia cùng nói chuyện, tiếng  cười vang như Liên Xô được mùa. Đéo có phân biệt gì, địch ta.
Tất cả họ đều là lính vậy thôi!
Mềnh bùi ngùi, ngó sang thấy bạn già, trầm ngâm đốt thuốc. Mắt hắn nhìn rất xa, có lẽ nơi hắn nhìn có ký ức có tương lai miền bao dung hòa giải.  Trăm, ngàn vòng hoa trên dòng Thạch Hãn, có vòng hoa mang dòng chữ: Tưởng nhớ đồng đội và những người đã ngã xuống trong trận thành cổ Quảng Trị. 
(Hình ảnh được sưu tập trên các trang mạng và chỉ có ý nghĩa minh họa cho sản phẩm)
Share this article :

Đăng nhận xét

 
Support : Creating Website | hantimes
Copyright © 2011. HAN TIMES - Bản quyền của hantimes
Han Times| Đơn giản Sông luôn chảy
Proudly powered by Đăng nhập
rem cua cơ sở may rèm vải, rèm cửa sổ đẹp Hiền Thảo