Không ai dạy cho tôi phải biết nhớ ơn những người đã chết cho tổ quốc của mình

Thứ Sáu, 17 tháng 1, 20146nhận xét

Bốn mươi năm qua đi, chúng ta mới được nhà nước chính thức cho biết về những con người thuộc về "đám ngụy quân, ngụy quyền nợ máu với nhân dân", đã chiến đấu và hi sinh vì tổ quốc này! Bốn mươi năm qua đi, nén nhang cho những người đã chết vì tổ quốc mới được thắp lên!


Khi tôi còn nhỏ, chừng bảy hay tám tuổi gì đó, tôi đã nghe cha tôi nói chuyện Hoàng Sa. Lúc đó tôi chẳng hiểu gì, tôi hỏi "Cha có yêu Bác Hồ không," tôi đi đại hội toàn huyện, đọc "Đội thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh - Liên đội tiểu học Đại Thạnh." Lớn lên, xuống thành phố, tôi đạp xe đi học, ngang qua ủy ban nhân dân huyện Hoàng Sa suốt ngày cửa đóng im ỉm, tôi vẫn không để tâm cho lắm. Sách vở tôi học đâu có nhắc gì đến Hoàng Sa. Sách vở tôi học chỉ nói chuyện sản lượng than ở Quảng Ninh, chuyện Mỹ giàu to nhờ chiến tranh, chuyện nông nô chịu bao tầng áp bức bóc lột, những Robespierre ở Pháp và Cromwell ở Anh, về hòn gạch mùa đông, Phạm Tuân bắn rơi B52, và những trận đánh oai hùng. 

Thiếu tá Ngụy Văn Thà và tàu Hộ tống (Nhật Tảo) HQ10 nơi ông làm hạm trưởng và hi sinh cùng tàu trong trận Hải chiến Hoàng Sa


Tôi có chút hoa tay, vẽ bản đồ Việt Nam được chín điểm, được khen trước lớp, bản đồ tôi có hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Lúc đó tôi đâu có biết toàn bộ quần đảo Hoàng Sa đã bị Trung Quốc chiếm từ năm 1974. Tôi làm sao biết trong trận đánh ngắn ngủi ấy, đã có bảy mươi tư người lính Việt Nam Cộng hòa bị Trung Cộng giết, và từ đó đến nay thân xác họ đã tan thành nước. Không ai cho tôi biết họ, dù ở bên kia chiến tuyến, cũng là người Việt Nam máu đỏ da vàng, cũng biết hi sinh, và đã hi sinh. Người ta dạy tôi hát những bài hát về những người mẹ anh hùng, những người vợ anh hùng, mà không cho tôi hay bảy mươi tư người lính ấy cũng có vợ, có mẹ, và mẹ họ, và vợ con họ vẫn đang mòn mỏi chờ đợi họ ở một nơi nào đó. Người ta dạy tôi căm hận bọn ngụy quân ngụy quyền uống máu không tanh, thế là tôi căm hận bọn ngụy quân ngụy quyền uống máu không tanh, mà quên bẵng đi rằng cha tôi, và chú tôi, và bác tôi, những người yêu thương tôi, đều là ngụy quân ngụy quyền tất cả. Người ta dạy tôi ghê tởm từ chữ "ngụy" trở đi, thế là lần đầu tiên đọc được cái tên Ngụy Văn Thà, tôi đã nhăn mặt lại - tôi đâu có biết ông là thiếu tá chỉ huy tàu Nhật Tảo, khi tàu hư hại nặng đã ra lệnh cho thủy thủ rút lui bằng bè, còn mình và một số pháo thủ thì ở lại chiến đấu cho đến khi tàu chìm vào lòng biển. Bạn ạ, cả tuổi thơ tôi trôi qua mà không có một ai dạy tôi phải biết nhớ ơn những người đã chết cho Tổ quốc mình. 

Bao giờ cho đến Hoàng Sa?
Hôm nay việc nhiều. Tôi hơi nhức mắt, chỉ muốn về sớm và ngủ sớm. Tàu đi từ công ty về đến gần nhà chỉ khoảng bốn phút, tôi tạt vào quán bên đường gọi đồ ăn, như mọi ngày. Khi tôi đang ăn thì bạn nhắn tin cho tôi, hỏi "Làm thế nào để ra Hoàng Sa?" Tôi nghĩ bạn đùa. Nhưng hóa ra bạn không đùa, bạn tưởng ta và Trung Quốc đang giành nhau Hoàng Sa thật. Và bạn muốn ra đảo Hoàng Sa, chắc lại để làm một dự án gì đó với những người bạn nước ngoài, những người sống rất xã hội, nói líu lo, thích chụp ảnh về thế giới đang vận động và phát triển.

Tôi nghe nói người Do Thái mất nước, mỗi khi gặp nhau, lúc từ biệt thì nói "L'shanah haba'ah b'Yerushalayim!" "Sang năm gặp nhau ở Jerusalem," người ta hẹn nhau như vậy. Gần đây, tôi đọc đây đó, cũng thấy chúng ta hẹn nhau "Sang năm tới Hoàng Sa." Nghe cũng hay. Tôi cũng muốn sang năm tới Hoàng Sa. Nhưng làm thế nào để sang năm tới Hoàng Sa? Chúng ta đã làm được gì và đã có gì để tới được Hoàng Sa? Một đất nước nghèo khó, lạc hậu, thua kém về mọi mặt ư? Một đàn sâu mọt ăn của dân không chừa một thứ gì ư? Một lũ vĩ cuồng tự xưng là nhà dân chủ, hay gào thét vô học và đòi chấn hưng đất nước sau vài tháng ư? Chúng ta sẽ mang gì đến Hoàng Sa? Một đám công nhân và bảo vệ mang tiếng đồng bào đang đánh nhau đến chết vì một nắm xôi ư? Một bọn gái điếm không còn liêm sỉ, sẵn sàng cởi đến miếng vải cuối cùng để kiếm tiền ư? Hay một mớ trí thức như bạn và tôi, mang tiếng là công dân toàn cầu, đọc thông viết thạo bao nhiêu ngoại ngữ, mà đến tận bây giờ vẫn không biết rằng Hoàng Sa đã mất? Rồi khi đến được Hoàng Sa, chúng ta biết làm gì để tạ tội với hương hồn những người đã khuất, vì đã bốn mươi năm không một nén nhang nào được thắp lên, không một lời nguyện cầu nào được cất lên, và trên hết, vì những khổ đau người ta đã đem lại cho đất nước này? Tôi sẽ giải thích ra sao với thiếu tá Ngụy Văn Thà về chuyện một thời tôi đã khinh bỉ những người lính như ông, về chuyện tôi hùa theo người khác mà chửi thằng Ngô con đĩ, hay chuyện có một lần, điên tiết vì những thông tin bêu riếu và lăng mạ, tôi đã vào một trang web có cờ ba sọc gửi tin nhắn rằng "Ha ha bọn chó phản quốc im đi đừng sủa nữa"? Ai sẽ tha thứ cho tôi, khi giờ này bao nhiêu tháng năm đã trôi qua, đồng bào tôi đã chết đi trong quên lãng cả rồi?

Bạn ạ, nhận được tin nhắn của bạn, đang ngồi ăn một mình cái xứ sở xa lạ này, tôi đã phải dừng lại, và tôi đã khóc. 

Hantimes thay title và viết sapo. Sao chép lại bài viết đề nghị dẫn nguồn từ FB Phan An.
Share this article :

+ nhận xét + 6 nhận xét

Nặc danh
lúc 21:50 17 tháng 1, 2014

con hàn bảo từ nay chỉ đăng bài của mình, thế mà vẫn cóp bết à?

Danko
lúc 23:41 17 tháng 1, 2014

Nếu thấy hay và nói hộ lòng mình thì cop pet có nàm thao. Lần này thì Bravo kon Hàn.

Nặc danh
lúc 10:49 18 tháng 1, 2014

DKM gia đình và mái anh lính VNCH tử trận HS vì chiến với Tung Của đếch cần vinh danh quoặc cộng nhận liệt sĩ ,liệt giừơng chiếu gì ,chỉ cần xứ lừa thôi chửơi cảc anh và đồng đội của anh là Ngụy là ơn Tiệc ,ơn lừa lắm gồi.
Cừơi gẩt với các con lừa về tư di xứ lừa ,chị cảnh báo tư di lừa nhưng ...
Hum cuôn Kim Kok bên xứ thiên đừơng Bắc Hàn đi đoàn tụ với lạo gia gia , các con lừa Bắc Hàn khóc gất là tình cảm ,thương tiếc vì cuôn Kim Kok .Thế là các cuôn lừa An Nam gằng bọn cuôn lừa BH lên đồng tập thể ,mắng xối xả đủ đừơng nào là bại não ,lên đồng .v.v.v Đến khi anh Giap Văn đi đoàn tụ thì đếch khàc các cuôn lừa BH ,dưng cuôn lừa nầu phê ,tư phê chiện lên đồng anh Giảp Văn thì cũng bị mắng xối xả .Thế ga chỉ có cuôn lừa xứ nài đựơc quyền khóc tủ lạnh chăng ? ĐKM khóc tủ lạnh cũng độc quyền tiệt đối , Vô đối luôn.
Chiện Công Hàm của anh Đồng Văn thừa nhận lãnh hải của cuông Tung Của điếu khác .Khi bị bạn anh Nguỵ Văn Thà phê phán cái công hàm, thì Bọn Giáo Xư ,Tiến Xãi dãi nãi lên gằng Công Hàm anh Đồng Văn đếch giá trị vì VNDCCH ký ,và HS là do bạn anh Thàm chiếm hữu nên CHXHCNVN đếch có phải chịu ràng buộc .Chị cảnh báo gằng coi chừng cái suy diễn cùi bắp nài nó ,Tung Của lấy làm lí do cùi chuối phản bác thì khổ.
Nai công nhận HS là của VNCH và Tung Của xâm chiếm là của CHXHCNVN thì tòi mẹ nói đơi .
Các giáo Xư hum trứơc nhảy ra viết đủ thứ trời đất đâu hết gồi ? Bai giờ nhảy ga viết tiếp cái coi ?
Nên nhớ HS là của ông cha ngừơi VN và dăn kiện lưu trữ có giá trị pháp lý tương đời chỉnh nhất là của anh Triều Đình Gia Long nhé .Anh này cũng bị chửơi đếch thua anh VNCH . Ngài nai hễ anh khác ý thức hệ nào bị báo Lá Ngón chửơi thì chị cứ ngựơc lại là xong ,đếch cần suy nghĩ mệt óc .Anh nào đựơc nâng bi thì ...

Lang
lúc 20:46 18 tháng 1, 2014

Đối với chúng nó thì Tổ Quốc là cái củ gì. Chúng chỉ biết về mặt địa lý địa bàn bảo kê tới đâu thôi! Tổ Quốc trừu tượng lắm, ngai vàng mới là tất cả!

Nặc danh
lúc 21:09 19 tháng 1, 2014

Nói l.. gì thì nói chứ đụng đến bản mệnh của cs VN là mấy thằng thày tàu là chúng nó cố sống cố chết giữ lễ. Dân Tộc, Tổ Quốc chả là cái đéo gì với cs cả.

lúc 11:03 9 tháng 7, 2023

Hoàng Sa đã bị Mỹ bán đứng cho Trung Quốc để đạt được mục đích của Mỹ

Đăng nhận xét

 
Support : Creating Website | hantimes
Copyright © 2011. HAN TIMES - Bản quyền của hantimes
Han Times| Đơn giản Sông luôn chảy
Proudly powered by Đăng nhập
rem cua cơ sở may rèm vải, rèm cửa sổ đẹp Hiền Thảo