Bầu người tiếp quản bến Bựa- Tập 2
Thứ Hai, 29 tháng 7, 201314nhận xét
Đèo mẹ, rất bùi ngùi, cô Tý dường như hiểu được phần nào nỗi niềm của anh. Cũng tha thiết đề nghị chi bộ gửi bài biên tới Bến, đặng góp sức bảo tồn, chứ giờ đầu lâu anh đang gất là bất ổn, hông thể toàn tâm toàn ý, sáng soi nơi bến Bựa.
Nói lại, bến là tài sản chung của chi bộ, hông của riêng anh, mỗi người chung tay một tý để Bến là nơi bù khú thối tha của đám bựa viên bất hủ.
Trân trọng giới thiệu cùng chi bộ bãi shits của cô Tý.
Bớ cô Hàn,trước tiên anh phải cảm ơn cô đã coi trọng anh,nhưng anh phải nói luôn và ngai,anh không muốn và anh không thể.
Bến này làdo chính cô vất vả tạo dựng nên,dcm,nhớ ngày nao bến bị hack,cô chạyđôn chạy đáo,lang thang lang thang như ông chó không chuồng. Dòm nhà này 1 cái,ngó nhà kia 1 tẹo,bùi ngùi bùi ngùi gất. Chi bộ cũng không còn chốn đi đi về về,cũng lang thang lang thang không biết giờ này côđang phiêu bạt chốn nao,dcm,thực tình là bùi ngùi gất…
Thế nghĩa là :
Nhớ linh xưa
Côi cút làm ăn,
Riêng lo nghèo khổ,
Chưa quen cung ngựa chưa tới trường nhung
Chỉ biết ruộng trâu ở trong làng bộ…
Thế gồi nhà mới cất xong, cả Bến lại vui vẻ đoàn tụ,cô lại chăm lo sớm tối khai phóng phần hồn chi bộ,siêng năng siêng năng. Chi bộ bựa lại chăm chỉ cả ngày lo vả shit vầu mặt cô, cần cù cần cù. Tháng ngày trôi qua với biết bao hỉ nộái ố,từ chiện cô hăm hở hăm hở với những template mới với vài cái add mà rốt cục nhận ga gằng ở đời đéo có bữa ăn nầu miễn phí. Rồi từ chiện Hiến Pháp tới chiện Nhập kho,từ cô Beo tới cô Thơm, từ Tiệt thực tới Xuân tình đan,từ Ông Vàng tới Ông Quýt,từ Cave núi tớiĐĩ,từ bà Tưng tới Dân chủ…vươn vươn,tất thảy đều thấm đẫm cái tinh của lãnh tụ mặt lìn với những cú tennis shit kinh hồn của Bựa viên cộng với những tiếng chửi rất ư thanh cao tao nhã,dcm,bến Bựa đã thành 1 cấy gì thanh khiết,thiêng liêng trong cõi ta bà,tựa như shit mà tỏa hương bát ngát,nghìn dặm còn thấy mùi,tứ hải vang danh,túm lại là 1 cảm giác shit rất là yomost…
Đó gọi là:
Mười năm công vỡ ruộng, xưa ắt còn danh nổi như phao,
Một trận nghĩa đánh Tây, thân tuy mất tiếng vang như mõ.
Vậy nên,đólà lý do anh không muốn.
Còn lại 1 câu hỏi to bằng ông bò gằng tại sao,tại sao? Cô nói gằng gần đơi côđau đầu nhức óc,stress nặng nề. Cô dai dứt và mâu thuẫn giữa hoàn cảnh hiện tại và ước mơ diệu vợi. Vì sao vậy? Hai là như lại nhớlúc xưa,cô từng nói :
P/s: Anh tiên bố nghỉ log vô thời hạn có thể là ba ngày, dăm ngày, một tuần. Thậm chí là mười ngày, nói chung là rất tùy hứng, không hạn định giề cả.
Lý do: Vợ cấm (tối qua nói chửi, tỉa đểu anh còn nhục hơn ông chó) anh phải đi mần xiền quan tâm nó nhiều hơn đặng cứu chuộc lỗi lầm. Đéo có thời gian chỉ đạo hay chửi nhâu cùng chi bộ đâu.
( Nghỉ log)
Đó chính là :
Tiếng phong hạc phập phồng hơn mười tháng, trông tin quan như nắng hạn trông mưa.
Mùi tinh chiên vấy vá đã ba năm, ghét thói mọi như nhà nông ghét cỏ.
Ngâm cíu mấy bài gần đây thì thấy gằng dường như cô đã không có được cái tâm tịnh như thường có. Hẳn trong lòng cô đang có những cơn sóng ngầm nàođó,dcm,” trong hồn người có ngọn sóng nào không? Tâm loạn thì ýrối,tứ lủng củng.Cô không cho thấy những sắc sảo,dí dỏm như thường lệ,thay vào đó cô lên gân.
Phải chăng :
Đêm thấy bòng bong che trắng lốp, những muốn ăn gan;
Ngày xem ống khói chạy đen xì, toan ra cắn cổ.
Nhưng vì :
Vốn chẳng phải quân cơ, quân vệ, theo giòng ở lính diễn binh;
Chẳng qua là dân ấp, dân lân, mến nghĩa làm quân chiêu mộ
Cho nên :
Chùa Đông Thạnh năm canh ưng đóng lạnh, tấm lòng son gửi lại bóng trăng rằm;
Đồn Tây Dương một khắc đặng rửa hờn, tủi phận bạc trôi theo dòng nước đổ.
Cô dai dứt và mâu thuẫn giữa thực tại và ước mơ diệu vợi của mình .
Như này :
Tấc đấc ngọn rau ơn chúa, tài bồi cho nước nhà ta
Bát cơm manh áo ở đời, mắc mớ chi ông cha nó?
Còn ước mơdiệu vợi của cô?
Một mối xa thư đồ sộ, há để ai chém rắn đuổi hươu;
Hai vầng nhật nguyệt chói lòa, đâu dung lũ treo dê bán chó.
Còn thêm :
Sống làm chi theo quân tả đạo, quẳng vùa hương, xô bàn độc nghĩ lại thêm buồn;
Sống làm chi ở lính mả tà, chia rượu ngọt, gặm bánh mì, nghe càng thêm hổ.
Cô hỏi :Đường nào cho dân chủ ở Lừa? Đường nào? Đường nào?
Anh cho gằngđường nào cũng được. Nhưng anh sẽ hỏi câu khác : Cửa nào? Anh sẽ hỏi chi bộ câu này vào 1 ngày đẹp trời nào đó.
Nhưng câu trả lời có sẵn ở đây,do các cụ nhà ta triền lại : CÓ THỰC MỚI VỰCĐƯỢC ĐẠO.
Dcm,các cụchúng nó nói cấm có sai bâu giờ. Câu nài dành cho cô,câu nài dành cho anh,câu nài dành cho tất cả chi bộ Bựa,câu nài dành cho tiền thể các con Lừa. Hãi nhớ và hãi nhớ.
Cô nhớ được thì sẽ không còn dai dứt hai thấy mâu thuẫn nữa nữa,chi bộ nhớ được thìsẽ hiểu cho lãnh tụ mặt lìn,tiền thể các con Lừa nhớ được thì sẽtìm thấy Cửa. Còn anh nhớ được thì thế nào anh đéo biết,thế mới tài,dcm.
Cô đang bối gối vì áp lực,cô đang phiền muộn với di sản của con Dở ở nhà,nhưng cũng đừng bỏ cuộc. Cứ làm như chi bộ lõ đít để nghị lại là hay.
Cô đừng :
Những lăm lòng nghĩa sau dùng, đâu biết xác phàm vội bỏ.
Một chắc sa trường rằng chữ hạnh, nào hay da ngựa bọc thây;
Để cho chi bộ phải :
Đau đớn bấy, mẹ già ngồi khóc trẻ, ngọn đèn khuya leo lét trong lều,
Não nùng thay, vợ yếu chạy tìm chồng, con bóng xế vật vờ trước ngõ.
Tại sao anh nói anh không thể? Bởi vì anh:
Việc cuốc, việc cày, việc bừa, việc cấy, tay vốn làm quen;
Tập khiên, tập mác, tập giáo, tập cờ, mắt chưa từng ngó.
Anh chẳng qua tập tành log leo,dõi theo bước chân cô bấy lâu,lòng cảm cái nghĩa Vườn Hoa thần giao cách cảm với cô. Thế nên:
Vốn chẳng phải quân cơ, quân vệ, theo giòng ở lính diễn binh;
Chẳng qua là dân ấp, dân làng, mến nghĩa làm quân chiêu mộ
Còn tiền thể chi Bựa ở đây cũng :
Chẳng phải án cướp, án gian đày tới, mà vi binh đánh giặc cho cam tâm.
Vốn không giữ thành, giữ lũy bỏ đi, mà hiệu lực theo quân cho đáng số.
Vậy nên cô hãy thà :
Thác mà trả nước non rồi nợ, danh thơm đồn sáu tỉnh cũng đều khen;
Thác mà ưng đền miếu để thờ, tiếng hay trải muôn đời ai cũng mộ
Còn anh vàtiền thể chi bộ cũng :
Nào đợi ai đòi ai bắt, phen này xin ra sức đoạn kình.
Chẳng thèm trốn ngược trốn xuôi, chuyến này dốc ra tay bộ hổ.
Chẳng ngại vì :
Mười tám ban võ nghệ, nào đợi tập rèn;
Chín chục trận binh thư, không chờ bài bố.
Thậm chí :
Ngoài cật có một manh áo vải, nào đợi mang bao tấu, bao ngòi,
Trong tay dùng một ngọn tầm vông, chi nài sắm dao tu, nón gỗ.
Sẵn sàng với cô :
Thà thác mà đặng câu địch khái, về sau tổ phụ cũng vinh,
Hơn còn mà chịu chữ đầu Tây, ở với man di rất khổ.
Để cho :
Một trận khói tan,
Nghìn năm tiết rỡ.
Vầy thôi. Anh mong cô hãy gắng vượt qua thực tại để hoàn thành cái ước mơ diệu vợi của mềnh.Anh tạm mượn tứ của cái nhà cô Tâm để nói tâm trạng của anh trước khi nhảm đống shit nài như sau:
Đưa người ta không đưa sang sông,
Sao cótiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thẳm không vàng vọt,
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?
Chào cô,chào tiền thể chi Bựa. Dcm.
+ nhận xét + 14 nhận xét
đcm cô Tý!..thế dở hơi cái đéo giề?..sáng suốt bỏ mẹ....hố hố
haiza, em đang bế tắc với việc làm + hướng đi riêng nên đéo có tâm trạng giề điều hành bến.
với lại em cũng thấy chán bỏ mẹ bàn về bê + chủ đề dân chủ dân chiếc, nói thẳng ra là em thấy nói mãi cũng thế thui, bê đi đằng bê, dân đằng dân, phận lừa đi đến đâu thì nó đến đó, mình bàn chả làm đc cặc gì. thêm cái nữa em đéo dũng cảm như cu Hàn, he he, bàn mấy chủ đề "nhại cảm" cứ sợ sợ là hí hí.
Thằng Cu Tí vận dụng bài văn tế quá hay. Đcm, anh mê mài quá xá...
dm cô tí, anh khen.
Còn sức mà viết bài này là chưa nghẻo đâu !
Tráng sĩ bạch đầu cư hướng thiên
Hùng tâm sinh kế lưỡng nan nhiên.
Địt ! Lão phu coi việc kiếm cơm nuôi vợ con là quan trọng nhất, sau đó mới đến cái khác.
Tham gia vào tiến trình dân chủ củ lồn, thì lão phu xin đóng góp toàn bộ sức mạnh của ngón áp út, bàn chân trái.
Cuộc sống làm buồi gì có thứ vẹn tòan, hãy chọn một cái và chấp nhận sự thiếu hụt. Thưa lãnh tụ dở hơi và tham lam. Hố̀ hố.
Cu Tí dỗ giỏi nhẩy, chắc hồi bé hay phải dỗ em hay sao? Gớm làm nãnh tụ mít ướt phê đờ cả lòng trắng mắt. Lau hết nước mũi chưa? Đèo mẹ, thế nài mong cặt gì chiện to tát dân chủ với quân chủ, lịt mệ!
cô tí chắc cũng là dân văn sử địa như con hàn phò? ^^
@van Vannguyen
Bác chỉ được cái nói đúng. Em khẳng định hiện nay 70% dân số VN chỉ quan tâm tới việc như bác đang làm. 30% còn lại nó được hưởng lương từ thuế của dân, ăn no ngủ kỹ, sướng qua hóa dồ ngồi nghĩ ra cái văn bản, nghị định dở hơi để cho dân chứi chơi nó nghe cho sướng tai. Vì lâu lâu chả có vụ gì ùm sùm nên nó làm tí sờ căng đan vui nhà vui cửa. Cũng là để san sẻ gánh nặng về cuộc sống cho dân đen, suốt ngày lo nghĩ làm ăn kiếm tiền mệt nhọc, nó làm vài cái nghị định, vài sự vô tâm mà vài trẻ sơ sinh phải qua đời, nó cần đéo gì đâu, dân thấy bất bình lao vào chửi thế là quên bớt cái sự đói ở trong bụng, chửi cho sướng mồm. Đèo mẹ chán
Hế hế,đéo phải,con bú zù Bin ợ. Anh chỉ qua lớp 2 trường làng,so sánh thế đéo với lãnh tụ mặt lìn.
Than ôi!
Lãnh tụ oai hùng, một lòng chấn hưng dân khí, một lòng xây dựng nước non.
Thế mà! Mẹ đĩ ở nhà vả cho vài vốc shit, vội vã chạy có cờ, lạy như tế sao, em xin chừa từ nay không lốc leo gì nữa...
Thế nên!Có nhời: lãnh tụ lìn gì mà tệ thế!
P/s:
Bà rất yêu con Hàn lúc nào cũng muốn thấy con Hàn để mà vả sh.. cho sướng...hê hê
Đúng!Có thực mới vực được đạo.Không có ăn,khúm núm co ro trước củ cà rốt thiên hạ thò ra thì dân chủ cái con mệ gì gì.
Trước dân chủ thì phải là dân sinh ,rồi để có dân sinh thì phải cầu dân trí ,để có dân trí phải cần dân ý trước tiên.
Chớ có sai lầm như vị tiên sinh nọ mà triệt tiêu dân ý bởi trong dân ý có dân trí.
Dân trí sẵn như gió thoảng mây bay nhưng mấy ai thấy được thủy hay khí đều quý hơn vàng mười mà trọng vọng nhể?
Một kiểu câu viêu.hay
Qua mấy ngày im bặt, hàn lại về úp mặt vô mu .... hê hê
bến bựa chẳng khác lìn con dở, bán đéo có thằng chó nào mua, cho đéo có con bò nào nhận ....... các đồng chí thối tha bọn anh chỉ canh me mài sơ hở thì liếm tí, rồi phắn ...... an tâm hehe đéo phải chiệu trách nhiệm.
híc, lâu lâu anh ghé ỉa bãi, anh thăng.
Đăng nhận xét