Lại mần thơ hớ hớ!! Bài nài anh làm trong cơn say, niên đéo nào giờ quên mất mẹ!!
Quy khứ lai từ:
Ước bay cao dây đời buộc chặt
Lòng ta tan nát rồi quay về thôi
Quy khứ lai từ:
Ước bay cao dây đời buộc chặt
Lòng ta tan nát rồi quay về thôi
Về đi thôi!
Ruộng vườn bát ngát đón chờ ta
Về đi thôi!
Những bạn bè ta hào sảng sẽ cùng chia sẻ
Men rượu cay nồng ta say mãi không thôi
Có cô hàng xóm xinh sẽ khiến ta vui nữa
Bên em rộn rã để rồi xa
Nếu những ngọt lành chưa làm ta vơi bớt
Thời gian trôi sẽ tàn một giấc mơ
Tìm quên nơi hoa lạ ta tan hoang khắp đêm dài
Cuộc chơi lụi tàn bàng hoàng ta nhớ nỗi niềm xưa
Về đi thôi! Về đi
+ nhận xét + 25 nhận xét
Lão cứ ngỡ Từ Thứ quy hàng. Khậc.khậc
Há há phải đéo đâu. Bài nài làm cách đơi nhẽ mươi niên gì gì đới. Hồi ấy lãnh tụ đang cơn sầu não chán nản đọc QUy khứ lai từ xong bất giác bồi hồi. Lâu lâu phọt mẹ bài nài!!
Dở như cức ! Há há ...!!!
@Nặc danh
Chê thơ lãnh tụ à? Tát cho phù mỏ gờ??
noi dung finh fuong nhung ten bai tho thi hay.
+ Thơ này đéo ngâm được!. Đọc đéo có vần điệu gì! tớ thà ngâm loại thơ thế này:
một canh, hai canh, lại ba canh.... í ơ....
Đèo mẹ chi bộ đéo hiểu cái đầu bòi giề, lần sâu anh dí dái vầu mà post thơ của anh nữa hí hí!!
Lãnh tụ giờ mới ngâm thơ mà con Vannguyen với con nhà Tao đã biến tự bao giờ.
Có một số tiện ích mà bỏn Lừa làm có thể tích hợp vầu blog, ti diên đéo bâu giờ nên dùng template free do bỏn Lừa chế cả. Đèo mẹ nặng vãi hàng, lại thêm lắm trục trặc.
Đơn giản bỏn tham nhiều tình năng, y như anh hí hí.
Ờ con nặc danh gì nói đúng, bài thơ được cái tên hay héhé. Hình ảnh ý tứ từ ngữ hơi bị sáo. Ti diên ý chính của bài thì được.
Đèo mẹ, bọn lõ đít nài cứ diềm hàng lãnh tụ là sâu nhể?
Bài nài bẩu là lãnh tụ phọt thơ, thực tế nó đéo phải là thơ nó là "Từ". "Từ" là cái đéo giề thế? Một thể cổ văn nước mẹ đã chết cách đơi mấy ngàn niên. Vốn thi văn nước mẹ China có mấy thứ bất hủ là Đường Thi, Hán phú và Tống từ, đại khái thế. Lâu lắm rồi hông nhớ rõ he he!!
Còn niêm luật của "Từ" lãnh tụ có tuân thủ ngặt nghèo hông? Thiết nghĩ đéo cần mới, thế mới tài hí hí!!
@ Con Cùn: Đéo biết hai con nặc nô ấy (cùng mấy con nữa) đi đêó đâu rồi nhể? Lũ lõ đít bù zú!! Để chúng nó về, anh vả cái log vầu mặt bỏn, sợ đéo giề!!
Đèo mẹ,ai nói bài này dở nào. Con Hàn post bài này làm lòng ta thấy nao nao. Ta nhớ Mẹ hiền, ở quê nhà xa đó ta may mắn vẫn còn Mẹ già đang ngóng trông để mà ta có thể nhớ.
Đọc xong bài này những muốn chấp cánh bay về nơi cố hương. Để được Mẹ già chăm bẵm như những ngày còn thơ ấu. Để được gặp lại những bằng hữu đã cùng nhau chia sẻ những ngày còn tung tăng cắp sách tới trường,những vui buồn của tuổi trẻ,những trận cười thâu đêm,những lần ngông cuồng và ngu dại,những nỗi niềm xưa,những mùi hương cũ. Cả em gái hàng xóm nữa,nhưng nàng đếu có chờ ta,nàng đi lấy chồng từ 8 kiếp rồi.Ngày chia tay bên bờ Tường Vi ẻm cũng đếu có nói là sẽ chờ đợi ta. hé hé.
Đời cho ta bầm dập cũng đã nhiều,cuộc chơi tuy chưa tàn những dường như trong ta đã nguội những đam mê. Hay là ta sắp thành Phật mịa rồi,hoặc không chừng đã đại ngộ nên thấy rằng tất cả hóa hư vô. Tuổi còn trẻ mà đã lấy lời của Phật làm câu tâm đắc :" Đẹp gì mà đẹp,chỉ là 1 đống bầy nhầy máu mủ trong 1 cái túi da xấu xí". Uí giời,thế thì còn gái gú nước mịa gì nữa.
Về đi thôi,về đi...
Hay là thôi về đi,đường trần đâu có gì...
Về đâu???
"Đường về xa vời gieo thương nhớ cho lòng
Hồn quê lai láng
Khi ánh chiều rơi
Đã mấy thu xưa qua rồi
Khi gió sầu đông mang về
Lòng buồn mang mác niềm nhớ"
Vợ nhắc anh mới nhớ ra bài nài là nhái trong cơn say của Quy khứ lai từ - Tiềm Đào. Khuyến Nguyễn sâu than thở "ngẫm ra lại thẹn với ông Đào" chính là vì bài Quy khứ lai của tển he he!!
Gió thổi trời đông gió hững hờ
Chạnh lòng cô quạnh thoáng bơ vơ
Thời gian bỗng chốc như ngừng lại
Lặng lẽ cầm theo chút thẫn thờ .....
Tho hay qua Lang thang oi!
Hớ hớ lũ chi bộ lõ đít bỗng dưng đâm sến, bỗng dưng mần thơ rùi hớn hở khen nhâu hay há há!!
He he , tho cua Song cung hay ma!
Lịt mịa tại con Hàn khởi xướng thơ thẩn sến nhão nhoẹt này làm lạc hướng đấu tranh của chi bộ. Nếu toàn xứ Lừa đều thế này thì Đấng Chăn Lừa mừng rú, bất chiến tự nhiên thành, nực nượng thù địch tự tiêu vong
Mịa con Chính ủy nói đúng đới,đề nghị bí thơ tập trung váo chuyên môn đơi. Thơ đã bí mà cứ phọt ra hoài. há há.
Đèo mẹ!! Yêm nào cũng phải có chỗ cho anh than thở tý chứ hớ hớ!!
Với ko ít cuộc đời thì Sự-trở-về lại là Một-chuyến-đi.
Thực-tại lại chính là một Ước-mơ và
Chỗ-bắt-đầu lại là Cái-đích.
Có khi
đứng ở đằng xa
con mắt liếc lại bằng ba đứng gần
có khi
khóc cạn sương Xuân
mà Tình yêu vẫn ở chân trời nào
có khi
Biển động sóng trào
chỉ vì lẻ nhớ chiều nao cánh buồm
có khi
Bão dập Mưa tuôn
dẽ cho trút cạn nỗi buồn lòng ai
hai vầng Nhât-Nguyệt trên vai
bước đi cho trọn đời Trai tung hoành
có khi
Ác ngậm non vành
muốn treo thân giữa
chênh vênh
Đất
Trời
Đăng nhận xét