Tặng chi bộ cái nài, trước khi phiếm luận về Đĩ bắt đầu:
Bựa con
Bựa con
Có một thời như thế
Bao quang vinh vĩ đại bội phần
Đảng dành mình, nhân dân nhận phần thua
Là dân ư? Đéo đâu Lừa cả thẩy
Những băng rôn xao xác một niềm tin
Tin cái khác, mài, thằng phản động
Tống tù ngai, cấm cãi nổi bao giờ
Bảo dân ư? Đéo đâu Lừa cả thẩy
Mặc định rồi chỉ được một lòng tin
Khốn nạn gất những thằng nào cãi cố
Phản động ngai lập tức bắt tống tù
Cãi Đảng ư? Đích thị phường hại nước
Báo cháu con đéo ngóc đầu Lên
Và thời ấy
“Tự do” dư dững cái “con cặc”
Điệu cười tươi đồng chí X lên ngôi?
Còn nhân dân tuyền thể một đám lừa
Bao ngác ngơ theo những gì vĩ đại?
Có thể đám bựa sau nài đéo tin
Nhưng những gì anh kể là sự thực
Vào ngày ấy, bến bựa Hantimes!!!
Chém gió gất như chưa từng như thế.
+ nhận xét + 1 nhận xét
Nói gì với Tiên Tổ Cha Ông
Khi ta dâng hương, đốt vàng mã dưới linh đàn?
Rằng đã thu về một mối giang san?
Rằng Tổ quốc vững vàng trong trời đất?
Rằng tay mẹ đào hầm năm xưa nay không phải tủi?
Rằng xương trắng cha ta phơi ở Trường Sơn nay có thể ngậm cười?
Rằng Yêu-Thương là nhịp sông chảy dưới vòm trời?
Rằng Nhân-Nghĩa là hình hài ta tạc vào đồi núi?
Rằng con ta không đủ áo khi đứng canh biên giới?
Rằng em ta tha hương kiếm ăn tận góc trời,
Góp nhặt từng đồng nuôi câu ví dặm, điệu hò ơi?
Rằng con ta, có đứa chẳng đến trường?
Rằng gắp thịt, bát cơm vẫn chỉ là giấc mơ của mẹ?
Rằng thuyền cha bán rồi vì không thể nào ra Bể?
Rằng mất đất nên chị ta gánh bơ vơ đi bán dạo chốn lạnh lùng?
Rằng con ta cởi truồng chống cái rét vùng cao?
Rằng em ta bán mồ hôi 15 giờ đổi cốc sữa về cho cháu?
Rằng Tiên Tổ ơi! Ngàn năm qua xương máu
Bát cơm chập chờn trong mộng..., bát cơm?
Đăng nhận xét