Trăng ngà chao đảo như muốn rớt
Bởi nỗi nhớ khi đêm vừa chớm
lạnh.
Vốn dĩ, trăng vì người mà lên từ lúc
hoàng hôn
Soi vằng vặc nơi vừa gối
chiếc
Cảnh đêm đơn độc
Tình chờ mỏi trông
Tiếng chim xanh như có lại
như không
Thổn thức quay về nơi chiếc
giường lạnh
Nhủ lòng rằng:
Tình nhân hỡi vì sao cách
biệt!
Như Ngưu Lang - Chức Nữ
Biền biệt chờ ô thước
Mỗi vệt sáng là kỷ niệm
Đọng về khi lòng đầy nhớ mong
***
Mai mốt xuân qua đông lại tận
Khách đường xa đi mãi không
về
Chỉ còn yêu thương gói hờn
ghen, sầu muộn
Mà đêm chờ khiến lòng thêm hoang
hoải
Nào biết chăng?
Khách đường xa đi mãi
Như thuyền tình không chốn
neo về
Nơi xa đó có người ngắm trăng
Trong khuy vắng rồi bình minh
vừa tới
Chỉ nghe khói dâng theo miền
ký ức!
Trăng tàn!
Rớt xuống!!!!!!!!
+ nhận xét + 4 nhận xét
Giào, thằng háng này cũng lại làm thơ. Mầy biết thơ xúc lọ là gì không?
Ai mua dầu chá quảy hôn
Dầu chá quảy đơi
Thiên thượng địa hạ
Càn khôn xoay vần
Ma đao huyết kiếm
Phim tập Tầu
Ngã dầu chá quảy
đơiiiiii !
Hí hí! Lãnh tụ cái đéo gì mà chả giỏi!
Trăng uống tình ai giữa mây bay
ta uống lòng ta thổn thức say
trăng nhớ hoàng hôn vằng vặc gọi
ta chẳng nhớ ai, ta chỉ say.
một thân một gối một chén tàn
một nguyệt một trời một chứa chan
một sương một bóng nhòe hư ảo
một thánh một thằng một nhân gian
một gói yêu thương bọc lệ sầu
một khách xa về đâu mãi đâu
trăng rơi rượu cạn bình minh tới
hẹn khách tình thôi để kiếp sau.
Ta muốn xé Đất - Trời thành trăm mảnh
Muốn vò tan Vũ trụ chẳng tơ màng
Để có được Em : Hồn và Xác
Hoá hồn ta trong Cõi – Mênh – Mang
Ta trả nửa Đời - Ta cho một phút
Để sẻ chia cho vạn kiếp Không - Đời
Để nói với triệu hồn Vô – Thiên - Địa:
gẩy miệng cười ,
giũ áo,
Đạp – Trùng - Khơi
Đăng nhận xét