Posted by basamnews on
29/02/2012
Những suy luận về
chính trị, hantimes tạm không bàn ở đây, nhưng tư tưởng dân chủ trong bài này
là rất tương thích. Thay vì ơn Đảng, ơn Chính Phủ, thay vì ơn Kết Luận của Thủ
tướng, những người nhà của Đoàn Văn Vươn hãy nói:
+
Gia đình chúng tôi đánh giá cao kết luận của Thủ tướng.
+
Gia đình chúng tôi tạm ghi nhận việc hối lỗi của chính quyền địa phương và chờ
những hành động phù hợp lời nói từ phía chính quyền.
+
Gia đình chúng tôi tin rằng công lý vẫn tồn tại và pháp luật phải được thực thi
tại Việt Nam .
Ồ không không phải chỉ
là người nhà Đoàn Văn Vươn mà cả cư dân mạng, và những Việt Nam hãy biết
nói câu đó.
Gạt đi tư tưởng, tâm lý
của cô Tấm một thời đè nặng, hãy biết nói những giá trị của chính mình, những
giá trị mà nước CHXHCN Việt Nam
đã long trọng công nhận. Đó chính là dân chủ, chính là thực thi quyền làm chủ
của mình - Quyền ấy đã được ghi trong Hiến Pháp và Pháp Luật.
Nguyễn
Ngọc Già
“Nói
thêm cho rõ: – Trong lần rã băng ghi âm đầu tiền, Cu Vinh viết ra lời có câu
hùa về thằng Vươn luôn, sau đó nghe lại thấy chưa đúng, lại nhờ một bạn đọc có
thiết bị tốt nghe lại, tạm ghi ra là bắt đầu từ đó luôn, nhưng ngay cả mấy chữ
này cũng không thật rõ lắm, vì chỗ này tiếng nghe rất khó nhưng tạm chấp nhận.
Dùng bắt đầu từ đó luôn cũng có nghĩa là từ cái vụ việc Đoàn Văn Vươn, ý nghĩa
phê phán của Bí thư Thành về cái gọi là ‘một chiều’ không thay đổi. Chỉ có một
chữ thằng Vươn có thể không đúng như lời nhân vật nói. Nếu thực sự Bí thư Thành
không dùng từ ‘thằng Vươn’ thì Cu Vinh xin lỗi Bí thư Thành”.(1)
I. Lời
nhắn đến anh Vinh và anh Lập:
Sự
đời không dễ vậy đâu, thưa nhà văn Nguyễn Quang Vinh và nhà văn Nguyễn Quang
Lập. Xin thứ lỗi, vì tôi biết cả hai anh đều sinh sống và có ít thành đạt,
tiếng tăm như ngày nay là từ chính thể này. Có thể cuộc đời các anh lăn lộn,
từng trải và nhiều nổi trôi, tuy nhiên tư tưởng các anh vẫn còn tin tưởng nhiều
vào sự tốt đẹp và có thể thay đổi được của chế độ Cộng sản. Xin hãy nhớ về câu
chuyện của nhà báo Nguyễn Văn Hải và Nguyễn Việt Chiến vụ PMU18 (chưa dám nói
về nhà báo Hoàng Khương, Hương Trà).
Có
thể anh Vinh và anh Lập là những nghệ sĩ, nhà văn với tâm hồn khoáng đạt, hào
sảng, có sai thì nhận và xin lỗi. Nói thế cuộc đời này đã không có những oan
trái ngút trời, thưa hai anh! Mong hai anh hãy suy nghĩ kỹ và rút lại lời xin
lỗi đối với Nguyễn Văn Thành, bởi nếu đã công nhận sai thì nó trở thành mối đe
dọa truyền kiếp mà hai anh phải trả (có thể trong tương lai không xa lắm, nếu
nguyên bộ sậu Nguyễn Văn Thành tiếp tục tại vị).
Khổng
Tử nói: “tiểu nhân nan dưỡng”.
Ngoài
ra, với tư cách người viết tự do, không ràng buộc gì, tôi cam đoan với hai anh:
-
Chắc chắn có chữ HÙA trong đoạn băng hình (hai anh có thể vào Dân Luận và nghe
đoạn ghi âm này của một độc giả đã lọc bỏ bớt nhiều tiếng ồn). Chỉ riêng chữ
“HÙA” này thôi, cũng đủ để kết luận Nguyễn Văn Thành đã xúc phạm các vị
“nguyên”, “cựu” và “đương kim” nổi tiếng. Nếu chưa tin lắm, mời hai anh gõ vào
google hai chữ: “chó hùa” sẽ
thấy có 51.800 kết quả (2), điều này chứng tỏ cụm từ này khá phổ biến làm cho
nhiều người tìm hiểu. Không biết ngoài Bắc và quê các anh ra sao, trong Nam khi
dùng chữ “chó hùa” nghĩa là bu vào, xúm vào một cách hung tợn, hỗn ẩu và côn
đồ, bất kể đúng sai, miễn làm sao áp đảo tấn công đối phương để giành chiến
thắng cho phe mình trước đã. Chỉ riêng từ “HÙA” cũng đủ kết luận Nguyễn Văn
Thành đã xúc phạm nghiêm trọng nhân dân Việt Nam mà không cần viện dẫn chữ
“THẰNG” ở đây. Chính ra chữ “HÙA” quan trọng hơn nhiều so với chữ “thằng”.
-
Không thể thay thế cụm từ “hùa
vào thằng Vươn luôn” bằng cụm từ “bắt đầu từ đó luôn”, bởi cả hai
cụm từ đều có 5 âm, nhưng cụm sau có hai âm “trắc”: chữ “bắt” và chữ “đó”, đặc
biệt chữ “đó” không thể nuốt âm theo cách người miền Bắc (có đặc điểm nói
nhanh). Các chữ nuốt âm được phải là âm “bằng” (có dấu “huyền” hoặc dấu
“ngang”).
-
Nếu hai anh nhận sai, có vẻ ngày hôm nay không có gì, nhưng khi mọi việc diễn
ra theo ý muốn của “tập hợp” Nguyễn Văn Thành, thì hai anh là “cái cọc nhọn”
đâm thẳng vào tim ác quỷ Dracula nó cần nhổ bỏ trước tiên, kéo theo những “cái
gai” khác: các nhà báo tham gia thông tin vừa qua, các đảng viên tốt bụng giúp
anh ghi âm, ghi hình lại, các cộng tác viên của hai anh và nhiều người khác.
Lại xin lỗi hai anh để nhắc lại cụm từ của người cộng sản: “diệt từ trong TRỨNG NƯỚC” và “ĐÀO TẬN GỐC TRỐC TẬN RỄ” để cho
tất cả những ai đang sống tại Việt Nam một lần nữa thấm thía hơn bản chất giới
cầm quyền hiện nay là đa số thù dai và hẹp hòi, quyết không bỏ qua bất cứ việc
gì, huống gì đây là một việc ảnh hưởng quá lớn đến cái gọi là “danh dự”, “uy
tín” của họ.
-
Trong trường hợp “tập hợp” Nguyễn Văn Thành cuốn gói, các “đệ tử”, “phe cánh”
thuộc hàng “chân truyền” sẽ tiếp tục chĩa ống nhòm về phía hai anh để chộp bất
cứ yếu tố có lợi cho chúng và sự rình mò này sẽ diễn ra đến hết cuộc đời. Các
anh vẫn còn nhớ đồng nghiệp Lưu Quang Vũ, Dương Thu Hương, Đơn Dương v.v…? Nhắc
điều này có vẻ phì cười trong thời đại a còng, tuy nhiên, rất tiếc đầu óc của
bọn cặn bã vẫn là đầu óc bã đậu với cụm từ khỏi cãi “gu gồ chấm tiên lãng” để nhắc
hai anh, bọn chúng tự phụ đến nỗi đần độn để không đánh giá đúng về sức mạnh
kinh hoàng của internet, do đó chúng hầu như chỉ sử dụng những chiêu thức xưa
cũ của mấy mươi năm về trước để trả thù. Không thể không nhắc lại chị Tạ Phong
Tần ngồi trong nhà xí chúng còn tông cửa xông vào, anh Cù Huy Hà Vũ thì “xài hai
bao cao su”, tên công an theo dõi anh Đỗ Nam Hải đã lấy ghế (cái mà người ta
đặt mông để ngồi) che mặt (xin lỗi, có khác gì đội quần), cụ Hoàng Minh Chính
còn bị ném phân vào nhà v.v…!
Mong
anh Vinh và anh Lập bảo trọng.
II. Lật
ngửa ván bài lên đi!
Sau
khi gia đình anh Vươn nổ súng hoa cải vài hôm, ông Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố
nghiêm trị việc chống người thi hành công vụ, sau đó tiếp tục “chỉ đạo giải
quyết nghiêm vụ việc (Đoàn Văn Vươn), các cơ quan chức năng nên nhanh chóng vào
cuộc, càng để lâu càng không có
lợi” (3). Tuy vậy, sau đó ông ta đã ra “kết luận” vụ việc sai
trái thuộc chính quyền Tiên Lãng và đề nghị tòa địa phương xem xét giảm nhẹ tội
trạng cho gia đình anh Vươn(!).
Các
tuyên bố, động thái cứ xoay như đèn cù. Đó cho thấy, chính ông Dũng đang khá
bấn loạn, hoang mang vì không nắm được tình hình thực sự diễn biến như thế nào.
“Bản lãnh chính trị” – cái rất quan trọng của một đương kim Thủ Tướng hoàn toàn
rơi rụng! Sự sáng suốt, bình tĩnh trước biến cố quá đột ngột cũng vụt mất nhanh
chóng, cho thấy ông Dũng quá non kém về điều hành. Người điều hành, quản lý đất
nước tối cao như vậy là hỏng, khi nghĩ về một biến cố tồi tệ nghiêm trọng hơn
rất nhiều, do đó chẳng lấy làm lạ khi nghĩ về việc ông Dũng chối tội trong vụ
Vinashin (4).
Như
“bức tranh vân cẩu” (5), nếu chúng ta lùi ra xa một chút và nhìn lại toàn cảnh
vụ án anh Vươn. Thuở đời, có ông đương kim Thủ tướng nào lại đi đề nghị cấp
dưới, đi “xin” tòa (tư pháp độc lập) chiếu cố “giảm tội” cho “phạm nhân”?! Quả
là đời biến đổi khôn lường như “tranh vân cẩu” vậy! Hơn thế, ý đồ ông Dũng ban
đầu khá rõ theo “phong cách truyền thống” – (tạm gọi) “dẹp loạn”. Hễ có gì lùm
xùm là cứ dập tắt cho bằng được, mọi sai trái đều trút lên đầu người dân, quan
là đúng!!! Khi dư luận phẫn nộ bởi những đợt sóng cuộn trào cao ngút trời xanh,
lúc này ông Dũng biết rõ: hết còn cơ hội “dập từ trong trứng” và tất nhiên ông
ta nghe theo lời các… “quân sư” là dễ hiểu, bởi ông vừa đưa được con trai út
vào guồng máy quyền lực, có vẻ còn khá hả hê, viên mãn!
Ai
tư vấn cái điều oái oăm này thế, ông Dũng? Lũ “Vưu Hồn”, “Bí Trọng” nó đang
“gài” ông một vố đấy, ông Thủ tướng “xuất
sắc nhất châu Á” ạ! Lũ nó hạ cái uy tín của ông thấp đến nỗi
không còn chỗ nào thấp hơn. Ông đang mắt kẹt Vinashin và chúng nó “gài” ông
“xin” tòa Hải phòng cân nhắc tội anh Vươn, nghĩa là ông đã nợ chúng một điểm
trong ván cờ domino mà ông đang ở thế “triệt buộc”, ông đành phải lật hết các
quân cờ và tính điểm với chúng sòng phẳng!
Giật
mình đi, ông Dũng! Vinashin đang giao về cho tòa Hải Phòng xử án (6). Ai giao?
Trương Hòa Bình _ Chánh án TANDTC – kẻ đã từng ra vẻ cun cút và chiều lụy ông
khi tuyến bố “Tòa án là cơ quan xét xử duy nhất, xét xử 2 cấp nên nếu thấy
quyết định trái pháp luật thì có quyền hủy, trừ quyết định của Thủ tướng” (7).
Các
ý kiến ông Dũng rõ là phụ thuộc vào các “quân sư”, mà một trong các “quân sư”
đó chính là Phạm Quý Ngọ – Trung tướng- Thứ trưởng Bộ công an, mà nhà văn
Nguyễn Quang Vinh đã có cuộc trao đổi trực tiếp (8). Trong cuộc trao đổi này,
với tư cách là Trung tướng – Thứ trưởng Bộ công an, va luôn tự mãn với “chiến
công” “hiển hách” trong việc dập tắt vụ nông dân Thái Bình nổi dậy của 15 năm
về trước, mà nhà văn Nguyễn Quang Vinh bình: “…với vụ Tiên Lãng, như duyên phận, Trung tướng Phạm Quý Ngọ lại thay mặt Bộ Công an
chỉ huy toàn cục những xử lý pháp luật về vụ việc trái pháp luật tại địa phương
này”. Không phải là “duyên phận”, đầy ngụ ý hơn nên gọi “nghiệp
chướng”, nếu ai đó tin vào “Luật nhân quả”. Tại sao chỉ qua một đêm, suy nghĩ
của Tướng Ngọ trở nên lật bàn tay để đi từ dân sai trở thành giới cầm quyền địa
phương sai? Một Thứ trưởng Bộ công an với nhiều năm lăn lộn, thủ đoạn có thừa
lại có thể bộp chộp thế chăng? Đáng ngờ!
E
rằng, không “dễ thương” và “dịu dàng” như “cô gái Thái Bình” thuở nào, bởi “bà
Tiên Lãng” đã quá khác:
1)
Năm 2012 không phải là 1997 – khác quá xa về mọi mặt: kinh tế, chính trị, xã
hội, giáo dục, đạo đức, dân trí kể cả ngoại giao đang rất cô độc và tệ hại. Tất
nhiên phải nói cả sự thỏa mãn và lòng tham vô đáy, và bởi từ “vũ khí tối
thượng” – INTERNET – thứ mà nhiều người nghĩ rằng nếu nó xuất hiện từ 1997, vụ
“dập” Thái Bình không dễ dàng thế! Hải Phòng hôm nay không phải là nơi đèo heo
hút gió như… Mường Nhé – nơi còn khá hoang sơ, nói gì đến “web”!
2)
Việt Nam chưa cần đi “năn nỉ” trong những chuyên công du quốc tế rằng: “hãy công nhận nền kinh tế Việt Nam là nền kinh tế
thị trường”như mới đây Vũ Văn Ninh – Phó thủ tướng lại tiếp tục
“năn nỉ” Mỹ việc này (9).
Khó
lắm, khó lắm, không có dễ đâu! Mọi việc đâu dễ ém nhẹm êm xuôi như ngày xưa cho
giới cầm quyền ăn ngon và ngủ yên trên chiếc gối êm – “Chủ nghĩa Mác- Lê” &
tư tưởng HCM.
Đừng
bám vào quá khứ “thành công” trong đàn áp nông dân của ngày xưa để mong đợi chủ
quan một thành công ngày nay tương tự y vậy, Tướng Ngọ! Và cũng bởi: LOẠN HẾT
RỒI! Một cuộc nội chiến mang dáng dấp “Trịnh – Nguyễn phân tranh” và còn hơn
thế nữa, đang dần hiển hiện như nhiều nhận định vừa qua?
***
Có
thể lắm, bởi trong lúc “khói lửa can
qua” tại Tiên Lãng, nơi cách Đà Nẵng cả ngàn cây số, nơi các
đồng chí đang “thương nhau tay nắm
lấy bàn tay” để…bóp (cho bằng) nát, thì một “đồng chí” khác
bỗng nhảy phắt từ trên ghế xuống, triệu tập mấy ngàn đảng viên, công chức để
giáo huấn về “phận công bộc”, vâng! “đồng chí” Nguyễn Bá Thanh, đích y! Việc
nhảy xổ ra lúc này để nói những lời đường mật, bỗng làm cho Nguyễn Bá Thanh như
vị “cứu tinh đời em” trước quần hùng như rắn mất đầu, hoang mang cao độ bằng
mấy vần thơ như xỉa xói vào cả Bộ chính trị ĐCSVN rằng:
Sinh
ra vốn dĩ là dân
Phấn đấu dần dần cũng được thành quan
Hết quan rồi lại hoàn dân
Hoàn dân rồi lại dần dần vào quan.
Phấn đấu dần dần cũng được thành quan
Hết quan rồi lại hoàn dân
Hoàn dân rồi lại dần dần vào quan.
Chắc
chắn “vào quan” ở đây là vào quan tài!.
Nguyễn
Bá Thanh quả tỏ ra nhạy bén và chớp cơ hội nhanh như cắt trong khi các đồng chí
của ông ta đang phơi trần trụi bản chất tham tàn cùng một trình độ dốt nát.
Hay! Hãy nghe Blogger Trương Duy Nhất “chê” Nguyễn Bá Thanh như sau (10):
Ông Thanh giống ông Sự ở cả
cái khí chất, cách ăn nói lẫn sự… độc tài!
Để
rồi bình tiếp:
Sự độc tài nhiều khi là đức
tính cần có của quan chức đứng đầu. Nói như tiến sĩ Phạm Ngọc Cương “quyền lực
chỉ thông suốt trong hai trường hợp: độc tài bao trùm hoặc dân chủ bài bản”.
Một khi không, hoặc chưa có được cái “dân chủ bài bản” thì độc tài là điều kiện
cần. Dân chủ nửa mùa trong trường hợp này là kìm hãm phát triển
Một
lời bình rất khôn và rất ngoan, vừa là ý của Trương Duy Nhất “Sự độc tài nhiều
khi là đức tính cần có của quan chức đứng đầu” vừa “góp gạo thổi cơm chung” với
người bạn – ông Phạm Ngọc Cương để kết luận: “độc tài là điều kiện cần” bởi Việt Nam chỉ có “dân
chủ nửa mùa”. Vậy điều kiện đủ là chi? Phải chăng đó chính là:
thâu tóm, cát cứ rồi đi đến ly khai từ một vùng trọng điểm của miền Trung đang
ngày càng hiện rõ? (*)
Bây
giờ, có thể nói những ai lo lắng cho Trương Duy Nhất sau lời đe dọa từ Tom Cat
đã có thể yên lòng, chẳng kẻ nào dám động đến cọng lông chân của anh Trương,
một khi “vách đá” sừng sững Nguyễn Bá Thanh (cùng bộ sậu) còn đó, trừ phi một
trận tsunami xuất hiện giật sập và cuốn trôi nó.
Cuộc
thanh trừng hay cuộc nội chiến, nếu xảy ra chắc chắn nó không xuất phát từ Hà
Nội hay Saigon mà có thể phần lớn từ Hải Phòng và Đà Nẵng để rồi lan tỏa. Do
vậy, Trương Duy Nhất được khuyến khích hãy phát huy hơn nữa “nhằm thẳng quân
mình mà đánh” để ngoài tả phù (công an& tòa án& viện kiểm sát địa
phương), và hữu bật (quân đội & các cơ quan công quyền địa phương) còn có
“chân giữa” (trọng tâm à nha!) của người phát ngôn “hãy đọc blog đừng đọc báo”
nhằm giúp Nguyễn Bá Thanh mau chóng lên ngôi “Chúa” trong một ngày gần nhất.
Chúc “tập hợp” Nguyễn Bá Thanh thành công!
III. Lời
nhắn gởi đến đại gia đình anh Vươn cùng các nhà báo “lề phải”:
Chị
Thương và chị Hiền thân mến! Muốn hay không, đại gia đình các chị đã trở nên
nổi tiếng bất đắc dĩ. Nói không quá, biến cố gia đình chị đã trở thành cơ hội
cho hàng triệu dân oan khắp nước suy nghĩ và hành động.
Có
lẽ đại gia đình anh Vươn trở thành điểm tựa vững chãi cho dân oan trong việc đi
đòi công lý, vì thế hai chị và cả các anh đang bị tạm giam chắc chắn không quên
sự cưu mang nghĩa tình, sự lên tiếng ủng hộ từ tinh thần đến vật chất của người
Việt trong và ngoài nước, đặc biệt giới báo chí. Vậy đề nghị hai chị hãy làm
chút gì đó để nâng đỡ tinh thần cho bà con đang bị oan ức, bởi chuyện đại gia
đình chị đã trở thành “chuyện không của riêng ai”, hai chị cần có trách nhiệm
hơn trong động thái và lời nói của mình. Tất nhiên tôi không dám đòi hỏi những
gì quá tầm tay từ hai chị, chỉ mong:
-
Thay vì hai chị dùng những câu (đại loại): cám ơn đảng, nhà nước, chính phủ v.v…
mong hai chị hãy tỏ rõ tư thế người ngay thẳng, tính chính danh và còn nguyên
vẹn quyền công dân bằng những câu (ví dụ):
+
Gia đình chúng tôi đánh giá cao kết luận của Thủ tướng.
+
Gia đình chúng tôi tạm ghi nhận việc hối lỗi của chính quyền địa phương và chờ
những hành động phù hợp lời nói từ phía chính quyền.
+
Gia đình chúng tôi tin rằng công lý vẫn tồn tại và pháp luật phải được thực thi
tại Việt Nam.
v.v…
Những
phát biểu này chứng minh cho phía cầm quyền hiểu cái sai của họ, cũng như hai
chị giúp họ giật mình mà tẩy xóa những phát ngôn mang chất ban ơn mưa móc, bởi
họ là CÔNG BỘC của nhân dân Việt Nam, những gì họ đang hưởng từ lương cho đến
“lậu” đều là của người dân, họ phải thực hiện trách nhiệm và bổn phận của họ.
-
Tuyệt đối không tỏ ra nôn nóng hay buồn bã, thất vọng, bởi hàng trăm ngàn dân
oan khác đang nhìn vào hình ảnh đại gia đình hai chị, do vậy hai chị không thể
làm họ thất vọng.
Rất
tiếc khi tôi đang viết bài này, biết thông tin hai chị đã có đơn xin khoan hồng
(11) gửi tới chủ tịch nước, tôi cho đó là bước đi sai lầm. Bởi chỉ kẻ có tội
mới xin khoan hồng, trong khi vụ việc đại gia đình hai chị vẫn chưa ngã ngũ.
Hai chị đã tự đá vào lưới nhà!(**) Quá tiếc!
Tuy
nhiên, nhìn dưới góc độ “tình đồng chí” “đoàn kết thắm thiết” giữa anh Tư và
anh Ba lại “hay”!
Sau
cùng, cánh nhà báo “lề phải” thân mến, tôi đánh giá cao chuyên môn và đạo đức
khi các quý vị tác nghiệp về vụ án Đoàn văn Vươn, các phóng sự, bản tin của quý
vị đã làm sôi động bầu không khí “tự do báo chí lề phải” và tôi chung vui với
quý vị khi một công ty phát hành sách báo cho biết, những ngày qua lượng báo
phát hành ra tăng vọt gần gấp đôi trong tình hình kinh tế èo uột. Quý vị cũng
thấy, cuối cùng chính độc giả, chính người dân nuôi quý vị thôi, chả có đảng
điếc gì cả! Tuy vậy, mong quý vị hãy chừng mực và cẩn trọng hơn, đừng giật
những cái title (ví dụ) “Vỡ òa niềm vui”, “thấu tình đạt lý”, bởi có thể quý vị
có thể “vỡ mật”, khi “bức tranh vân cẩu” thay hình đổi dạng ngoạn mục.
Nguyễn
Ngọc Già
_______________
_______________
http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/51894/thu-tuong–vu-vinashin–toi-khong-ra-quyet-dinh-nao-sai.html (4)
(*)
Độc tài dù sáng suốt đi chăng nữa thì khi sự sáng suốt cắp nón ra đi, độc tài
vẫn bám lại. Nguyễn Bá Thanh có phải là “độc tài sáng suốt” và vì dân không,
khi nhớ lại vụ Cồn Dầu và vụ tự thiêu của Phạm Thanh Sơn cũng như vụ dân đập
phá tan nát một công ty về BĐS?. Hình như Nguyễn Bá Thanh mơ màng nghĩ bản thân
gần như một Park Chung Hee hay cao hơn một Lý Quang Diệu? E rằng Bá Thanh còn
“đường xa vạn dặm” để vói tới những nhân cách lớn đấy!
(**)
Không biết có phải các luật sư tư vấn? nếu quả vậy, thật đáng buồn!
Tôi không đọc bài này ở nơi đăng đầu tiên, thấy "Được đăng bởi SÔNG HÀN" nên đọc.Đúng như Sông Hàn bình.
Trả lờiXóaBài này đọc để nghĩ nhiều hơn để bình.
@ bác A già già!! Trang hantimes bựa nặng, bỏn sang đọc tuyền bảo vô văn hóa thui!!
Trả lờiXóaLồn mẹ cái thằng Ngọc Già này, ngu như lợn mà mâm đéo nào cũng thấy nó, cánh hẩu của Ba Sàm đấy
Trả lờiXóaĐèo mẹ, cánh, tới bầy, hẩu là việc của bỏn Lừa nhà chi bộ, anh đéo quan tâm nhá!
Trả lờiXóa